Bài viết tham dự cuộc thi Cảm nhận HAVICO lần thứ hai và đoạt giải nhì. Bài viết là cảm nhận chân thành và đầy sống động của một học viên trẻ tuổi khi học tập và theo đuổi ước mơ du học ở HAVICO.
Xin trân trọng giới thiệu bài viết của em Nguyễn Tiến Thị Huyền, học viên lớp K16-A11!
———————————-
Mười tám – cái tuổi chẳng còn ngây thơ vụng dại nhưng cũng chẳng đủ để gọi tên hai chữ “trưởng thành”. Mười tám tuổi, em như trang giấy trắng chưa nhuốm mực cuộc đời, như những đứa trẻ chập chững tự bước đi , tự đối mặt với những thay đổi, và tự đưa ra những quyết định cho chính cuộc đời mình. Em là một du học sinh Nhật Bản.
Mười hai năm cắp sách tới trường, cuộc sống cứ trôi đi một cách nhẹ nhàng. Hết lớp một rồi đến lớp hai, và cứ thế mười hai năm học trôi qua. Ngày thi tốt nghiệp kết thúc. Cầm tờ giấy báo điểm trên tay, như một tờ giấy chứng nhận cho 12 năm nỗ lực hoc tập, em đã nộp vào một trường Đai học. Giống như một chu kì được sắp đặt sẵn , trải qua mười hai năm làm học sinh, em sẽ tiếp tục lớn lên trong sự bao bọc của cha mẹ, em sẽ không có nhiều cơ hội và tự lâpvươn lên. Đến khi kết thúc, em sẽ phải tìm cho mình công việc để tiếp tục với guồng quay của cuộc sống. Nhưng rồi tự hỏi “Đam mê của mình ở đâu?” “Mình thực sự yêu thích gì?” “Liệu mình có nằm trong vòng xoay xã hội, khi mà không biết bao nhiêu các bạn sinh viên tốt nghiệp bằng giỏi, xuất sắc vẫn không tìm được một công việc tốt, phù hợp với bản thân”. Hơn nữa một đứa nhút nhát như em thì liệu có thể tự vượt qua bản thân để sống một tuổi trẻ hết mình, hay vẫn tiếp tục dựa vào đôi vai gầy của cha mẹ, cứ như thế , đến bao giờ mình mới có thể trưởng thành?” Môi trường là một trong những yếu tố quan trọng nhất để có thể thay đổi bản thân. Và em đã quyết định từ bỏ con đường “an toàn” đấy, tự mở ra cho mình những cơ hội ở chân trời mới. Em chọn con đường du học.
“Đừng chọn sống an nhàn vào những năm tháng còn có thể chịu khổ được”. Em đã nói chuyện với bố mẹ về quyết định này của bản thân. Và dường như bố mẹ hiểu em muốn gì, vì họ cũng đã từng trải qua tuổi mười tám với đầy những bỡ ngỡ,khó khăn. Họ ủng hộ em rất nhiều. Ngày hôm ấy, ngày 15 tháng 8 năm 2016, bố đưa em lên Hà Nội, theo lời giới thiệu của người thân, em đã tìm đến địa chỉ “Trung tâm du học HAVICO, số 10 ngõ 106-Hoàng Quốc Việt- Cầu Giấy- Hà Nôi”. Ngày hôm đó là một ngày đẹp trời, hay ít nhất cũng có một tia sáng nào đó đã lóe lên trong trái tim em.
Em đến với HAVICO từ “con số không” tròn chĩnh. Chưa từng học tiếng Nhât, cũng chưa từng tìm hiểu về đất nước Nhật Bản. Trong lúc còn đang rối bời, em nhận được giấy báo đỗ Đại học. Mười hai năm học vừa qua,em đã từng chỉ mong ước có được từ giấy đó, nhưng bây giờ,với nhiệt huyết tuổi trẻ, em muốn thử thách bản thân, em muốn được khám phá những điều mới, và em đã gửi gắm mình vào HAVICO. Dù cho bạn bè có khuyên ngăn, và em biết được mình sắp trải qua rất nhiều khó khăn, nhưng em muốn sống một tuổi trẻ đầy ý nghĩa.
Ấn tượng đầu tiên về nơi đây thật khó có thể phai mờ, ba tòa nhà khang trang nằm sát nhau trong khu phố văn minh, sạch đẹp. Đây quả là một nơi lí tưởng. Chờ bố nói chuyện với chị Ngọc Anh xong, em được dẫn lên kí túc xá. Từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Bước vào kí túc xá – tòa nhà năm tầng đối diện với công ty, một nơi sạch sẽ và rộng rãi. Những căn phòng không những đẹp, mà còn đầy đủ tiện nghi, tạo điều kiện tốt nhất cho chúng em được học tập. Em chưa bao giờ nghĩ ngoài đời lại có kí túc xá đẹp như vậy, hay ít nhất thì cũng chỉ dành cho những gia đình khá giả. Nhưng không, giá thành lại không hề đắt chút nào, vì anh Chính , chị Ngọc Anh là vậy, luôn nghĩ đến học viên chúng em, luôn tạo cho chúng em những điều kiện tốt nhất với chi phí tiết kiệm nhất. Chọn HAVICO, em cảm thấy đây quả là một quyết đinh đúng đắn.
Vừa kết thúc những tháng ngày ngồi trên ghế nhà trường, em chưa có cơ hội được trải nghiệm nhiều. Nên khi bước chân ra đây,em cảm thấy rất bối rối. Khi vào lớp K16-A11, gặp các anh chị hơn tuổi mình, lo lắng một phần, sợ một phần, các anh chị đều đã có một thời gian trải nghiệm cuôc sống, cảm thấy mình còn quá non nớt, không biết cuộc sống bên ngoài như thế nào, không biết mình có hòa đồng được không nữa. Sơ bị trêu, sợ bị bắt nạt…sợ đủ thứ. Nhưng sau khi tiếp xúc với mọi người, thì mọi nỗi sợ hãi đều tan biến.Mọi người đều rất hòa đồng, giúp đỡ em nhiệt tình.
Buổi tối đầu tiên ngủ xa nhà,không quen ai, và mình lại là người đến sau nữa chứ, sợ, cô đơn…nhưng cũng chẳng biết làm thế nào. Hôm sau,hôm sau nữa, em đã nhờ bố lên trở em về, vì lúc ấy chỉ học môt buổi,và cũng chưa có nhiều bài tập lắm. Mấy ngày liền, cứ học xong rồi lại về nhà, không nói chuyện với ai cả cũng chẳng quen môt ai…Cho đến một hôm, chị cùng phòng đã nhắc nhở em, nói em phải ở lại ký túc xá để lên lớp học buổi tối,và buổi sáng cần đi tập thể dục rèn luyện sức khỏe cùng mọi người. Mới đầu em còn nghĩ , tại sao trung tâm lại làm như vậy để làm gì, miễn sao em lên lớp đầy đủ là được rồi chứ. Nhưng rồi, buổi tối hôm ấy, em ở lại theo lời mọi người. Lên lớp học, sau khi làm xong bài tập cô giao, mọi người cùng ở lại nói chuyện, chính nhờ những buổi học như thế, em mới hiểu hết được mọi người, và từ đó em cảm thấy muốn nói chuyện, giao lưu với mọi người nhiều hơn. Những tiết tự học buổi tối,nó không chỉ giúp chúng em hoàn thành bài tập tốt hơn,mà nó còn giúp tinh thần tập thể của chúng em tăng cao hơn. Dù cho mỗi người một nơi, xa có, gần có, Bắc-Trung-Nam đều có, nhưng khi hội tụ tại đây, em cảm thấy chúng em như cùng nhau sống chung trong một gia đình, dưới mái nhà HAVICO vững trãi, kiên cố này.
Những bước đầu tiên trong chặng đường chinh phục tiếng Nhật của em thật gian nan, vất vả. Em từng học những ngoại ngữ khác,nhưng đến khi học tiếng Nhật, em vẫn gặp rất nhiều khó khăn. Từ bảng chữ cái, những nét chữ tượng hình lạ hoắc, khó viết, em thấy khó khăn để có thể nhớ đươc từng nét, không chỉ vạy, nó còn là thứ tự nét này viết trước,nét này viết sau… Trong đầu lúc ấy chỉ quanh quẩn với suy nghĩ “Làm sao có thể nhớ được đây” ,”Chẳng nhẽ lại vấp ngã ngay từ những bước ban đầu thế này???”. Nhưng thật may mắn, khi đến lớp, em đã được giáo viên hướng dẫn môt cách tận tình. Cô Hằng đã dậy cho chúng em cách nhớ, mẹo học, chỉnh cho chúng em cách phát âm. Cô tận tình chỉ cho từng bạn, sửa cho từng người. Những bước chân đầu tiên,tuy có gian nan ,vất vả, nhưng dù sao em vẫn quyết tâm bước tiếp trên con đường mình đã chọn, dù cho những gian nan ,thử thách phía trước còn nhiều, nhưng em vẫn luôn cảm thấy yên tâm,vì đằng sau em biết sẽ luôn có trung tâm, thầy cô ủng hộ, giúp đỡ.
Sau một tuần học tác phong, chúng em được trang bị những kỹ năng cơ bản nhất, được tìm hiểu về những phong tục, tập quán hết sức độc đáo của đất nước và con người Nhật Bản. Một tuần tiếp theo, chúng em được học thành thạo hai bảng chữ, và được “đi dạo” quanh tiếng Nhật. Rồi cũng đã đến lúc vào bài. Trời ơi từ mới, ngữ pháp,kanji mọi thứ như đảolộn hết lên, vì tiếng Nhật rất khác so với tiếng Việt. Dường như rất hiểu tâm lý học sinh chúng em, cô đã dành rất nhiều thời gian để chia sẻ cách học, cũng như những kinh nghiệm mà cô đã đúc kết được. Hơn thế, cô còn luôn động viên chúng em, tạo cho chúng em những hứng thú, bất ngờ để có thể học tập một cách hang say nhất. Bên cạnh đó, công ty cũng đã trang bị cho chúng em đầy đủ thiết bị để cho chất lượng học tập được tốt nhất. Từ loa, đài, tivi, máy chiếu, cho đến cả những thứ nhỏ nhặt bảng chữ kanji, tranh ảnh. Hay dưới thư viện luôn luôn có những cuốn sách hay về nhật Bản mà chúng em có thể tìm đọc bất cứ lúc nào. Để khuyến khích tinh thần học tập, hàng tháng ,những bạn học tập tốt, cùng với chuyên cần và thể dục đầy đủ sẽ nhận được học bổng từ trung tâm. Đến cuối mỗi kì cũng sẽ có những học bổng có giá trị hơn để dành tặng cho những bạnhọc viên có thành tích xuất sắc. Từ ngày đặt chân vào HAVICO, em cảm thấy mình như đang được sống và rèn luyện trong môi trường Nhật Bản thực sự vậy, từ nề nếp, tác phong, cách làm việc…tất cả sẽ là hành trang tốt cho hành trình tìm đến xứ sở mặt trời mọc của chúng em.
Hiện tại, tuy em chỉ mới đến với HAVICO được hai tháng rưỡi, một khoảng thời gian không qúa dài, nhưng cũng đủ để giúp em cảm nhận được thế nào là sự nhiệt tình, chu đáo. Những trung tâm du học hiện nay thực sự không thiếu, nhưng liệu rằng có được mấy công ty có được đội ngũ tư vấn chọn trường nhiệt tình và hiểu biết như chị Ngọc Anh. Hay có trung tâm nào chu đáo, tỉ mỉ trong việc hướng dẫn học sinh phỏng vấn trường như ở HAVICO. Rồi cả vấn đề nhà ở,việc làm khi mới bắt đầu bước chân sang “thế giới bên kia” nữa. Em nghĩ là rất khó, nói cách khác,ngoài HAVICO ra, em chưa thấy được trung tâm nào làm được những điều này. Em thực sự cảm thấy yên tâm khi gửi gắm tương lai vào HAVICO.
HAVICO-một trong những trung tâm du học sinh lớn mạnh đứng đầu cả nước-nơi mà hàng chục nghìn con người đã tin tưởng, gửi gắm tương lai vào đây, đã và đang ngày càng khẳng định bản lĩnh của mình hơn nữa. HAVICO không chỉ là một trung tâm du học, trang bị cho chúng em những kiến thức tốt nhất trước khi đặt chân sang Nhật Bản, mà bên cạnh đó, công ty cũng giúp chúng em có thêm nhiều kỹ năng sống với những chuyến đi team building đầy ý nghĩa, giúp khẳng định thêm tình toàn kết , hay những khóa “huấn luyện sinh tồn” cùng những trải nghiệm thực tế hết sức sâu sắc mà chúng em khó có thể được biết, nhưng nó lại hết sức cần thiết cho cuộc sống ngày nay.
HAVICO- nơi bắt đầu một tương lai tươi sáng. Cùng với năm tháng, HAVICO đang dần khẳng định mình, vươn lên là một trong những trung tâm du học sinh đứng đầu cả nước, về cả chất lượng và số lượng. HAVICO đã và đang tạo dựng được niềm tin, khi mà mọi người cùng tin tưởng gửi gắm bản thân, và cả những người thân nhờ chất lượng giảng dạy cũng như sự nhiệt tình, chu đáo trong việc chăm lo đời sống cho học viên, kể từ khi bước chân vào HAVICO cho đến khi đặt chân đến đất nước bên kia. HAVICO xứng đáng là một cầu nối giữa Việt Nam-Nhật Bản, là một chiếc cầu mở ra một tương lai tươi sáng cho thế hệ trẻ.
Nguyễn Tiến Thị Huyền
Học viên lớp K16-A11 HAVICO