Chìa khoá mở ra cánh cửa thành công

Bài viết đoạt giải nhất cuộc thi “Cảm nhận HAVICO” lần thứ hai. Xin trân trọng giới thiệu!

————————————————-

Ai trong chúng ta cũng có một ước mơ, một khát khao để trở thành là ai đó trong cuộc đời này, cũng phải chọn cho riêng mình một nghề để quý, để yêu và để sống! Nhưng không nhiều trong số đó chọn cho mình nghề giáo – nghề mà người ta vẫn thường hay bảo:

“Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Người ta bảo là nghề trong sạch nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Lại nở cho đời những đóa hoa thơm.”

    Tôi sinh ra sớm đã có ý thức về nghề nghiệp, đúng hơn là tôi đã sống nhiều hơn lứa tuổi của mình. Ước mơ về nghề giáo làm động lực cho cô bé ngày nào đã tốt nghiệp ngành Sư phạm. Đến nay, tôi lại càng ý thức sâu sắc hơn về cái nghề của mình, hơn nữa đó là nghề dạy Văn.
Là giáo viên Văn, tôi biết trách nhiệm của mình trước hết phải là tấm gương sáng về sống đẹp, sống có nhân cách sau cùng mới là dạy dỗ học trò, mới là “lấy nhân cách để đào tạo nhân cách”. Là giáo viên – tôi nghĩ mình phải hiểu tất cả những gì học sinh nói, điều học sinh không nói và cả những điều học sinh nói dối.
Tôi chọn nghề dạy học, đơn giản như tôi vẫn hay nói đùa với mọi người “là bởi vì tôi thực sự yêu thích nghề này”. Tôi chưa có nhiều cơ hội để đứng lớp, tuy nhiên những lần được trải nghiệm đứng bục, cái cảm giác vui sướng khi được truyền đạt hết tâm huyết của nghề cho học sinh về một áng thơ hay, một bài văn ý nghĩa mới hạnh phúc làm sao… Dạy Văn có lẽ là nghề không chỉ thuộc về khoa học giáo dục, mà với tôi đây còn là nghề mà mỗi nhà giáo chính là một kỹ sư tâm hồn đi xây dựng cái đẹp, tô điểm nhân văn vào mầm non của đất nước… Đó là lí do vì sao tôi chọn nghề dạy học.
Tôi không thể nhìn thấy được hình ảnh của mình trong tương lai, cũng không thể nào vẽ ra một mẫu hình lí tưởng về mình. Nhưng tôi có niềm tin vào bản thân, vào tất cả những ai đã chọn nghề dạy học bằng cả tấm lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ. Với tôi, dạy học không chỉ là một nghề mà trên hết còn là một nghĩa vụ thiêng liêng. Ai đó đã từng nói “một vị bác sĩ tồi có thể giết chết một vài bệnh nhân, một vị tướng tồi có thể giết chết một vài đạo quân, nhưng một người thầy giáo tồi chắc chắn có thể giết chết nhiều thế hệ”. Đây là điều tôi khắc cốt ghi tâm và tôi đã quyết định tiếp tục con đường học tập để nâng cao kiến thức, trình độ chuyên môn, tích lũy kinh nghiệm sống, hoàn thiện nhân cách. Du học Nhật Bản – con đường tôi chọn lựa.
Không biết nên bắt nguồn từ đâu cho câu chuyện mang tên “duyên gặp gỡ” trong cuộc đời này. Bởi hiện nay, có rất nhiều công ty du học để tôi có quyền được chọn lựa nhưng chính nhờ “duyên” đã đưa tôi đến HAVICO một cách tình cờ, qua câu chuyện của người thân kể về vị Chủ tịch Hội đồng Quản trị công ty du học HAVICO – nổi tiếng có tâm huyết với giáo dục. Mang sẵn trong mình sự say mê, nhiệt huyết với nghề, giờ đây tôi lại càng phải nỗ lực “sự tâm huyết với giáo dục” nhiều hơn nữa bởi vị Chủ tịch Hội đồng Quản trị ấy là tấm gương sáng để tôi học hỏi.
Đầu tháng Chín, tôi chuẩn bị mọi thứ để rời xa gia đình, xa bạn bè, thầy cô, xa nơi tôi yêu và gửi gắm nhiều tình cảm yêu thương nhất: Đắk Lắk – đại ngàn xanh thẳm, vùng đất đỏ bazan có các chàng trai, cô gái da nâu, mắt sáng, vóc dáng hiền hòa. Ra Hà Nội, đồng nghĩa mọi kế hoạch, dự định của tôi trước đó đành gác lại. Vì một lí do đơn giản: tôi muốn tập trung cho việc học.
Gia đình tôi giống như bao gia đình khác đều có chung tâm lí lo lắng khi để con, em mình xa Việt Nam, đến một đất nước hoàn toàn mới, lo lắng về chất lượng phục vụ của công ty du học. Nhưng khi tôi đến với HAVICO, được sống, học tập, sinh hoạt tại đây, gia đình đã có cái nhìn tích cực hơn, loại bỏ nhiều suy nghĩ lo lắng trước đó. Khi lựa chọn HAVICO, gia đình sẽ tuyệt nhiên an tâm về con đường du học của bạn, bởi nơi đây có nhiều thứ mà không phải môi trường giáo dục nào cũng làm được. Tôi đã từng kể cho gia đình nghe: “Công ty này có quy mô, tổ chức đào tạo, các phòng ban, mọi kế hoạch làm việc,… giống như một trường đại học thu nhỏ”. Hơn hết, Ban lãnh đạo công ty, thầy cô cũng như các anh chị phòng ban, ai cũng làm việc với niềm nhiệt huyết, say mê, công bằng, yêu thương và quan tâm đến học viên. Tôi cảm nhận mỗi học viên như một hạt mầm để thầy cô ra sức gieo trồng. Thầy cô là những nhà giáo gương mẫu, yêu nghề, thân thiện, nghiêm khắc nhưng biết lắng nghe và thấu cảm. Tôi không có suy nghĩ quảng cáo hay nịnh bợ lấy lòng, vì tôi ghét nhất sự luồn cúi để đạt được mục đích. Bạn hãy đến đây, trải nghiệm để hiểu, tôi tin chắc bạn sẽ không phải hối hận khi chọn HAVICO là nơi khởi nguồn du học. Tôi thiết nghĩ “HAVICO không cần quảng bá mà chất lượng khẳng định thương hiệu.”
Riêng về học viên, chúng tôi – mỗi người một quê hương, một hoàn cảnh nhưng tất cả đều có chung điểm đến: Nhật Bản – đất nước mặt trời mọc, nơi có hoa anh đào bay trong gió. Chúng tôi đã sum họp tại đây để cùng nắm tay xây dựng một ngôi nhà mới. Ngôi nhà luôn tràn đầy niềm vui, hạnh phúc, tiếng cười và còn có cả những giọt nước mắt. Tất cả tạo nên một gia đình đa cảm xúc, đa sắc thái. Ngoài việc học, chúng tôi còn được trải nghiệm rất nhiều hoạt động của công ty tổ chức. Ngay lúc này đây, những ngày cuối cùng của tháng Mười đang gấp rút trôi qua, tháng Mười một của những hoạt động thi đua sôi nổi đã đến gần như hơi thở.
Nếu gia đình là con đường dài nuôi dưỡng ước mơ của tôi lớn dần, giờ đây HAVICO – nơi khởi nguồn khát vọng và tựa như một cách cổng đang mở ra đưa tôi về đích, đồng thời chắp cánh cho ước mơ của các bạn trẻ được bay cao, bay xa hơn. Ước mơ luôn mang màu sắc tươi tắn, tốt đẹp vậy nên bạn hãy là chính mình, tự khẳng định khả năng và sức bật của bạn. Hãy cứ ước mơ vì ước mơ chỉ đường cho ta về đích. Cho dù trên đường đi có vấp ngã nhưng chính ước mơ sẽ nâng chúng ta đứng dậy đi tiếp. Giống như trong truyền thuyết, nếu cá chép muốn hóa rồng, phải trút đi toàn bộ vẩy cá trên người mình, chặt đứt vây cá mới có thể hóa thành rồng. Con chim phải tự đốt cháy mình, trải qua cơn đau thiêu đốt của ngọn lửa mới trở thành phượng hoàng. Tuổi thanh xuân cũng vậy, tất yếu phải trải qua khó khăn, vất vả, đau khổ lẫn ngu muội mới có thể đạt được sự khôn ngoan, trưởng thành.
Và tuổi trẻ là tuổi đẹp nhất để thực hiện ước mơ thành hiện thực. Tuổi trẻ cũng chính là giai đoạn thể lực, tinh thần của con người dồi dào nhất để nuôi dưỡng hoài bão. Vì lẽ đó, các bạn trẻ hỡi! Các bạn nên có ước mơ, khát vọng, đề ra lí tưởng sống cụ thể để rồi ta sẽ dấn thân trên con đường sự nghiệp của cả đời người. Vâng! Tôi đang là một trong số đó. “Đời người chỉ sống có một lần, phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống hoài, sống phí.”

Nguyễn Thị Ngân
Học viên lớp K16-A14 HAVICO

Bình luận:
0/5 (0 Reviews)
CHIA SẺ