Tôi vẫn còn nhớ một buổi chiều lạnh cuối mùa đông vừa rồi là lần đầu tiên tôi có dịp tới công ty Havico theo một cái hẹn trao đổi với anh Đỗ Minh Chính – giám đốc công ty. Đến giờ tôi vẫn không ngờ rằng có một doanh nghiệp đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng đến thế.
Tôi quen anh Chính trong buổi thành lập Câu lạc bộ trí thức trẻ Hà Nội mà hiện nay anh là phó chủ tịch thường trực. Lúc đó, tôi chỉ được nghe anh tự giới thiệu đôi nét về doanh nghiệp của mình kèm một lời mời ngày nào đó ghé chơi. Phần nào, có lẽ vì có những ấn tượng đầu tiên qua những lời giới thiệu chân thực, sâu sắc mà không chút khoa trương đó mà tôi không quên ghi nhớ lời mời này. Thế rồi, một ngày kia quả nhiên tôi đã có dịp tới thăm Havico, vừa để thăm một người bạn đáng trân trọng, vừa để tìm hiểu thêm về môi trường giáo dục của công ty khi mà bản thân tôi là người làm giáo dục.
Đó là một buổi chiều tối cuối mùa đông vừa qua, chỉ vài tuần trước Tết Ất Mùi. Nhận điện thoại của tôi, giám đốc Đỗ Minh Chính niềm nở mời tôi tới trụ sở Havico. Cái nhiệt ngay trong lời nói của anh đã khiến tôi chẳng ngại lên đường ngay, giữa tiết trời lạnh, đầy gió và mưa phùn. Trong một ngõ rộng và thoáng đãng trên đường Hoàng Quốc Việt, trụ sở công ty hiện ra trước mắt tôi là tòa nhà bề thế và khang trang. Vừa bắt tay tôi, anh Chính vừa mời tôi trực tiếp tham dự buổi trao học bổng cho các học sinh có hoàn cảnh khó khăn đạt kết quả cao trong học tập do công ty tổ chức ngay sau đó ít phút. Việc một doanh nghiệp hoạt động về du học tổ chức trao học bổng cho chính học viên của mình quả là điều trước đó tôi chưa thấy. Bị cuốn hút vì “sự lạ” đó cũng như thú vị với sự trùng hợp ngay trong lần đầu tới công ty, tôi lập tức hào hứng tham gia toàn bộ buổi lễ trang trọng và ấm áp này.
Sau lần đầu tiên đó, tôi có thêm nhiều dịp tới với Havico khi thì để trao đổi công việc, khi thì tới dự những sự kiện như trao học bổng, chia tay du học sinh, đào tạo kĩ năng mềm, …, cũng có lúc chỉ là trò chuyện với ban lãnh đạo công ty để nghe các anh chị nói về những hoài bão và say mê của mình với giáo dục đào tạo, với đất nước Nhật Bản tươi đẹp… Dù tới với mục đích nào, trong hoàn cảnh ra sao, thì tôi luôn cảm thấy thật nhiều ấn tượng sâu sắc, những tình cảm khó phai khi tới với môi trường giáo dục của Havico. Thậm chí, mỗi lần tới tôi lại khám phá thêm những điều mới mẻ, thú vị và nhất là thật đậm chất nhân văn.
Môi trường giáo dục hoàn chỉnh
Trước hết, xin được nói tới chính điều kiện và chất lượng giáo dục của Havico. Ngay lần đầu bước tới trụ sở công ty – một kiến trúc bề thế gồm cả văn phòng, hệ thống lớp học và kí túc xá cho học viên – tôi đã nhận thấy rõ sự nghiêm trang của một môi trường giáo dục nhưng cũng đầy năng động của tuổi trẻ. Những cô cậu trẻ măng trong chiếc áo đồng phục trắng viền xanh trò chuyện và vui đùa thật sôi nổi, nhưng chẳng ai quên chào tôi với cái nghiêng mình thật trang trọng theo đúng lễ nghi văn hóa Nhật Bản.
Tham quan công ty, tôi càng thấy ấn tượng với một không gian sư phạm tiện nghi, hiện đại và gần gũi. Khu văn phòng nối liền với lớp học và kí túc xá, khiến cho toàn bộ trụ sở công ty trở thành một mái nhà chung thân thiện với bất cứ học sinh nào cho dù các em tới từ nhiều tỉnh thành khác nhau, xuất thân từ nhiều hoàn cảnh và thậm chí lứa tuổi cũng chênh lệch nhau đôi chút. Phòng học cũng như phòng ở đều gọn gàng, sạch sẽ và đầy đủ trang thiết bị cần thiết để không chỉ đáp ứng nhu cầu học tập của học sinh mà còn bảo đảm sinh hoạt thường ngày và tạo động lực tốt nhất cho các em. Bên cạnh đó đội ngũ giáo viên cũng được tuyển chọn và đào tạo cẩn thận. Mỗi thầy giáo, cô giáo đều có trình độ chuyên môn cao và có kinh nghiệm đứng lớp. Tôi có thể nhận thấy điều đó qua một vài lần quan sát các lớp học diễn ra cũng như qua những ánh mắt tin tưởng và tinh thần hăng say của các em học sinh.
Trụ sở của Trung Tâm HAVICO
Làm việc chuyên nghiệp
Tôi đã mấy lần tham dự các sự kiện của Havico, từ buổi học hàng ngày cho tới hội thảo đào tạo kĩ năng hay chia sẻ kinh nghiệm của các chuyên gia, từ buổi trao học bổng cho tới lễ chia tay học sinh ra sân bay, một lần khác tôi còn vinh dự được trực tiếp tham dự và quan sát cuộc họp của ban lãnh đạo công ty. Nói về phong cách tổ chức, phân công và thực hiện công việc của Havico thì quả thật từ đầu tiên tôi nghĩ tới là “chuyên nghiệp”.
Quản lý cùng lúc hàng trăm học sinh từ học tập tới ăn ở sao cho thật tốt, không xảy ra sai sót là một điều thực sự khó mà không phải ngôi trường nào, doanh nghiệp giáo dục nào cũng làm được. Ở Havico, nếu tới và quan sát bạn cũng sẽ có cùng cảm nhận như tôi về phong cách làm việc. Sự chuyên nghiệp thể hiện ở việc phân công nhân sự hợp lý, quản lý sát sao từng bộ phận, từng công việc cụ thể. Tác phong nhanh nhẹn và văn hóa cư xử văn minh cũng là một điều dễ dàng nhận thấy ở mỗi cán bộ nhân viên trong công ty. Những tác phong, văn hóa và nguyên tắc làm việc đó thể hiện rõ nhất trong mắt tôi qua những lần tới với các sự kiện lớn của công ty, chẳng hạn như những buổi đào tạo kĩ năng, chia sẻ kinh nghiệm của chuyên gia. Từ tấm bandroll tới loa đài, máy tính đều được chuẩn bị thật chi tiết và gọn gàng, rồi công tác thông tin và vận động các em tới tham gia sao cho đúng giờ, hay là những lời phát biểu, những tiết mục văn nghệ… đều được ban lãnh đạo công ty phối hợp cùng các anh chị em nhân viên thực hiện sao cho tốt nhất.
Nhìn không khí làm việc đó, tôi thường nghĩ “Giá mà giáo dục của Việt Nam chỗ nào cũng được như thế này thì còn gì phải lo nữa?”.
Một buổi đào tạo kĩ năng mềm được tổ chức một cách chuyên nghiệp
Tâm với nghề
Ý cuối cùng khi nói tới những gì tôi cảm nhận ở Havico, xin được nhắc tới chữ “Tâm”. Một chữ Tâm thật rực rỡ và trang trọng được treo cao ngay giữa phòng giám đốc của công ty, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã tận tay trao tặng nó cho giám đốc Đỗ Minh Chính. Thế nhưng, chữ Tâm mà tôi cảm nhận ở mỗi con người Havico chẳng phải chỉ đến từ ấn tượng về món quà đáng tự hào đó, mà chính ở những gì tôi được thấy mỗi lần tới nơi đây.
Ở trên tôi đã nhắc tới việc tôi không khỏi ngạc nhiên về một lễ trao học bổng do công ty tổ chức. Tìm hiểu ra tôi mới biết tập thể lãnh đạo công ty đã lập ra một quỹ giáo dục riêng với tên gọi “Quỹ vì ngày mai tươi sáng”. Quỹ không chỉ trao học bổng cho các em vượt khó học tốt tại trung tâm đào tạo Havico mà còn mang những suất học bổng đầy ý nghĩa tới khắp mọi nơi cho học sinh trên nhiều miền đất nước.
Bản thân hoạt động đào tạo du học sinh được từ ban lãnh đạo tới tập thể cán bộ nhân viên cống hiến hết mình. Hôm nghe nói công ty thường xuyên tổ chức hoạt động ngoại khóa gồm sinh hoạt văn hóa, thi đấu thể thao, thậm chí mời các chuyên gia có uy tín tới chia sẻ và đào tạo kĩ năng mềm, tôi đã thực sự kinh ngạc và thậm chí còn có phần e dè vì chưa dám thật tin. Bởi một lẽ đơn giản là trước nay việc chăm lo đời sống tinh thần và bổ sung kĩ năng như vậy cho học sinh chưa từng có tiền lệ ở các doanh nghiệp du học, hay thậm chí ở các trường được coi là có uy tín của nước ta. Nhưng khi nhìn lên những hình ảnh ghi lại vô số những khoảng khắc được trưng bày, rồi những dòng lưu niệm với những cảm xúc chân thật của học sinh, và rồi khi chính tôi có dịp vài lần ghé thăm hôm thì buổi đào tạo, hôm thì chuyến thực hành teambuilding, thì những nghi vấn trong tôi nhanh chóng được gỡ bỏ. Không chỉ học sinh, mà cả các anh chị em nhân viên cho tới cả ban lãnh đạo công ty đều nhiệt tình, trẻ trung cùng hòa mình vào những hoạt động vừa bổ ích vừa ấm áp và gần gũi đó.
Đêm chia tay đầy xúc động, đưa học sinh lên đường tới với Nhật Bản
Quan sát đến vậy, nhưng dường như những bất ngờ mà tôi bắt gặp vẫn chưa thể dừng lại. Tôi không quên được một tối đầu tháng tư vừa qua tôi được anh Đỗ Minh Chính mời tới tham gia buổi chia tay các du học sinh lên đường bay sang Nhật Bản. Vừa tới cổng thôi, tôi đã thấy không khí ấm áp và ngập tràn hi vọng của bao học sinh và các bậc phụ huynh tới tiễn con. Những cảm xúc không nói nên lời mà chỉ có thể đọc được trong ánh mắt: cái ngậm ngùi trước lúc chia ly lẫn với niềm hi vọng đang cháy lên mạnh mẽ. Thế rồi tôi được thấy một Phó giám đốc Mai Ngọc Anh tỉ mỉ dặn dò từng bước, nhớ tên đến từng em; một tập thể từ giám đốc, phó giám đốc đến các phòng ban cùng lao vào giúp học sinh đóng gói hành lý, qua cửa soát vé ở sân bay. Vậy mà chưa hết, sang tới Nhật Bản, mỗi học sinh vẫn tiếp tục được quan tâm đến từ nơi ăn chốn ở cho tới điều kiện học tập. Công ty luôn có liên kết mật thiết với các trường Nhật Bản để có thể thường xuyên, kịp thời hỗ trợ các em.
Vài tuần sau buổi chia tay đó, tôi lại tới Havico, mang theo những tình cảm trân trọng sâu sắc. Đang nói chuyện với tôi, chị Ngọc Anh bỗng có điện thoại của một học sinh gọi về từ Nhật Bản. Nghe loáng thoáng những câu hỏi thăm, rồi cách trò chuyện thân mật giữa chị và học sinh, tôi đã không còn bất ngờ sau tất cả những gì đã được mắt thấy tai nghe. Chỉ đến khi nghe chị hỏi “Mấy hôm nữa có đoàn đi sang nhật, mấy đứa có cần gì không thì để chị gửi sang cho.” tôi mới lấy làm lạ. Trước nay mang hành lý qua đường hàng không đâu phải chuyện đùa để mà mang giúp hàng bao nhiêu con người, chưa nói đến việc lãnh đạo chủ động đề nghị giúp học sinh những việc như thế trước nay vốn hiếm. Lúc cúp máy, thấy vẻ ngạc nhiên của tôi, chị ngọc anh nói “Bọn trẻ sang đấy có quen ai đâu, mà mua thì cái gì cũng đắt. Mình không giúp thì còn ai giúp nữa.”.
Vậy nên tôi mới nói rằng những bất ngờ về chữ “Tâm” mà tôi tìm thấy ở Havico mãi mà vẫn chưa thấy hết.
Tháng 6 năm 2015
Đặng Vũ Tuấn Sơn
Chủ tịch Hội thiên văn học trẻ Việt Nam
Ủy viên thường vụ CLB Trí thức trẻ Hà Nội