Bạn Trần Kim Huế (lớp K18A2) đã khóc. Bạn Nguyễn Duy Hoàng (K18A5), bạn Hoàng Thị Lương (K18A5), rồi cả “dây chuyền” …khóc. Những tiếng nấc nghẹn ngào trong tĩnh lặng, khi tham dự một buổi tối sinh hoạt dã ngoại của HAVICO trên đất Đồng Mô, nơi sinh sống của làng 54 dân tộc Việt.
Đó là hiệu quả của một ngày dã ngoại cho các em THỨC. Các em đã thể ngộ rõ về bản thân; về những gì mà mình còn khiếm khuyết. Ừ nhỉ, sao mình nông nổi vậy. Sao chỉ một từ Con xin lỗi bố mẹ – vì mình đã gây ra bao nhọc nhằn, phiền toái cho bố mẹ. Vậy mà mình không dám nói, chưa nói được…
Ừ các con đã hiểu. Đã muốn nói những gì ân hận từ trước tới nay. Sự ân hận không làm thấp bạn đi mà để cho bạn LỚN. Đã trưởng thành, sự trưởng thành cao độ về tư duy lẽ sống làm người. Và chắc chắn sẽ có được những suy tư, hành động đúng.
Để rồi, hơn ai hết cũng chính các em sẽ có những tư duy mới, hành vi, việc làm mới: sáng tạo, can đảm hơn, nhân văn, đạo đức, nỗ lực hơn…
Không ai dạy học sinh KHÓC. Nhưng để có được những tiếng thút thít trong đêm sinh hoạt (13/9) của chương trình dã ngoại mà HAVICO tạo dựng, có thể nói đó là sự thành công của các anh chị tổ chức, một phương thức đào tạo của HAVICO.
Các em chìm sâu trong không gian tĩnh mịch, trong những câu chuyện, thước phim về vượt khó, về thương cha, nhớ mẹ, cảm được những nỗi nhọc nhằn 9 tháng Mẹ mang nặng đẻ đau, cảm được những lo toan vất vả của bố, mẹ, ông bà, người thân đã từng chăm bẵm cho mình lớn khôn, cho mình giang rộng đôi cánh mà vẫy vùng biển rộng trời cao…
Những bài học chẳng hề khuôn mẫu. Nhẹ nhàng mà sâu sắc. Ý nhị mà cũng rất đời, rất thực – Đây là bước chuẩn bị kỹ càng, đầy đủ cho các em học viên HAVICO đã có đủ điều kiện về vật chất, tình thần, đặc biệt là tâm lý….để đầu tháng 10 này các em rời nước, bay sang Nhật Bản học tập (kỳ tháng 10/2018).
Chương trình nhân văn hữu ích ấy luôn khơi nguồn từ Văn hóa HAVICO!
Tranmieuttv